Đứng ngó theo…
Đứng ngó theo…
Đứng ngó theo…
giây phút ngày tháng trôi
từng tíc tắc của đồng hồ đời
tưởng chậm thật ra đời quá ngắn…
Đứng ngó theo…
bạn cũ đều thay đổi
ngày nay không như những ngày xưa
chiếc áo sơ mi trắng học trò
chỉ còn trong kỷ niệm mãi xa vời
thỉnh thoảng nhớ rồi quên
còn những gì để nói với nhau ?
Đứng ngó theo…
những người bạn mới
của tuổi già chuối đã chín thơm hương
thời gian qua đã để nhiều dấu vết
hằn trên người nên tim chẳng dám trao
Đứng ngó theo…
những người tình cũ
bương bả cho nhiều phút cuối vẫn cô đơn
người hiểu mình là ai đó, ở đâu ?
kẻ đổi dạ thay lòng lại là một điều may,
họ ra đi, để lại mình một hạnh phúc mới !
Đứng ngó theo…
cái gọi là sự nghiệp
nhiều nghề nhiều mọn hững hờ bay theo
mây khói trên trời, còn lại khoảng không
xanh ngắt một màu, cho mình tự hỏi
mấy chục năm qua đã biến đi đâu ?
Đứng ngó theo…
con cháu lớn lên
mỗi đứa một đường dần xa xa dần
mấy mươi năm chắt chiu bồng ẵm
cái chân bé tí xinh xinh
bàn tay nhỏ xíu đỏ hon hỏn
cái miệng ngoạc ra đòi vú mẹ…
lo lắng bữa cơm giấc ngủ tiếng khóc nụ cười
giờ mình lại hiu quạnh như xưa.
Đứng ngó theo…
quê hương, nơi này và nơi đó,
tay ngắn vói không tới, chân cụt bước không theo,
bon chen sao được với cánh giang hồ.
Đứng ngó theo… là đà biết xả
cuối cuộc đời không tiếc điều chi
duyên may đến, nhân quả quay vòng,
tất cả đều từ chỉ một chữ: Tâm.
Mathilde Tuyết Trần, France juin 2012